Friday, October 31, 2014

TERESA TENG - ĐẶNG LỆ QUÂN

.

情人的關懷 Qing ren de guan huai

(XIN THỜI GIAN NGỪNG TRÔI)

.
.


Aijin - 愛人 

(TAN TÁC)

.

 

.

Yuki Ga Furu - TOMBE LA NEIGE

.

.
ƯỚC HẸN
.
 

KHÔNG(不)

Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 sáng tác

Nhạc Nhật

.

Nhạc Hoa

 

忘记他 

NGƯỜI YÊU DẤU

.


 MÙA THU LÁ BAY
.

.

 你怎么说- ANH NÓI THẾ NÀO

.

.

再見我的愛人

 GOOBYE MY LOVE

Tạm Biệt Người Yêu

.

.










Thursday, October 30, 2014

YAO SI TING


.
IT'S NOT GOODBYE  
.
 
.
BETRAYAL
.
.
HOW DID I FALL IN LOVE WITH YOU
.

 .
WOMAN IN LOVE
.
 
.
I CRY
.

.
THE SOUND OF SILENCE
.

.
NO MATTER WHAT


SCARBOROUGH FAIR
.

.
SPEAK SOFTLY LOVE
.

.

.




Westlife

.
I HAVE A DREAM
.
.
MY LOVE
 .

.
SEASON ON THE SUN
.

.

NOTHING'S GONNA CHANGE MY LOVE FOR YOU

.

.
SOLEDAD
.


THE ROSE
.


I Lay My Love On You

.

.





Wednesday, October 29, 2014

LỜI HƯ KHÔNG GỌI Tùy bút | Huỳnh Ngọc Chiến



loi-hu-khong-goi 

Một lần, khi đang đi ngoài đường cùng một người bạn, bất thần tôi bị đánh ngã bởi một cơn đột quỵ. Cú shock đến thật chớp nhoáng và bất ngờ, không hề có một dấu hiệu nào báo trước. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong phòng cấp cứu của một bệnh viện. Trong cơn mê,tôi như lạc vào một thế giới khác. Xác thân bồng bềnh tựa hồ đang trôi trong một cõi nào hư ảo. Tôi mơ hồ như nghe một tiếng gọi, kêu mình đi vào một chỗ mịt mùng không bến không bờ. Lời gọi của hư không! Trong những ngày nằm tĩnh dưỡng, tôi chợt cảm nhận được biết bao điều về cuộc đời, về sự phù du của cõi thế. Và chợt hiểu rằng chỉ trong cõi hư không, mà ta luôn tìm cách trốn lánh, ta mới thấu hiểu được những điều mà ta suốt đời hoài công tìm tòi trong những trang kinh sách.

Thế đấy! Cái chết có thể đến đột ngột, như làn sét chớp lòe giữa trưa hè. Mà con người lại cứ luôn sống với hoang tưởng rằng bầu trời sẽ luôn luôn quang đãng! Chí khi đối diện với cái chết và nghe ra lời gọi của hư không, dù rất thầm thì, con người mới có cơ duyên nhận chân ra toàn bộ sự phù phiếm của kiến thức, của lợi danh và sự hư ảo của trần gian. Con người sẽ sống đẹp biết mấy và sẽ thấy cuộc đời đáng yêu biết mấy, nếu biết rằng ngày mai mình sẽ chết. Điều đó hầu như ai cũng hiểu được, ai cũng nói được, nhưng một khi cái chết chưa chạm vào đời ta bằng bàn tay tỏa hơi lạnh toát của nó thì mọi “kiến thức về cái chết” cũng chỉ là những thứ sở tri phù phiếm, nặng mùi sách vở. Chỉ có những gì giúp ta một mình đối diện với cái chết bằng tất cả sự thanh thản, bằng tất cả tinh thần vô úy của Phật giáo, bằng kinh nghiệm thực hành thường xuyên khi còn khỏe mạnh, thì những thứ đó mới có giá trị chân chính. Ngoài ra, lúc đó chúng ta sẽ thấy mọi sự đều  trở nên vô nghĩa, và rỗng tuếch.

Rất nhiều người không nhận ra diệu nghĩa của đạo Phật nên thường chê đạo Phật có nhiều “tính chất bi quan, không tích cực”, khi kinh điển chỉ bày ra toàn những cảnh khổ não của nhân sinh. Họ không hiểu rằng đem cảnh “sinh, lão, bệnh, tử” não nùng bày ra đấy chỉ là một cách để con người thấy được chân tướng của cõi đời mà từ bỏ tham dục và phát tâm cầu đạo Vô thượng Bồ đề, Chỉ vì cái trần gian điên đảo này được xây dựng trên những cột trụ của ái và dục, nên con người cứ mê mải bon chen tranh giành như mình sẽ sống mãi mãi, mà không có một giây phút nào sực tỉnh để hiểu rằng mình sẽ phải chết. Kinh điển Ấn Độ gọi đó là vô minh (Maya).

Chỉ khi ta đối diện thường xuyên với cái chết thì nó mới mở ra những viễn tưởng mênh mông cho tâm thức. Vương Dương Minh – một danh nho vĩ đại đời Minh – trong những ngày bị lưu đày ở Long Trường, hàng đêm cứ ngồi trong quan tài mà quán tưởng về cái chết. Nhờ đó mà ông ngộ ra được huyền nghĩa của thuyết “Trí Lương Tri”, một loại “Huyền Môn Tâm Pháp” trong Khổng giao. Truyện Kiều mở đầu bởi sự dự cảm mênh mông của Thúy Kiều về cái chết, qua ngôi mộ của Đạm Tiên. Giữa cảnh lộng lẫy của ngày tảo mộ vẫn lù lù hiện ra: “Sè sè nắm đất bên đường, dàu dàu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh”. Bi kịch vĩ đại Hamlet của Shakespeare cũng mở đầu bằng cái chết, qua một bóng ma.

Con người cứ luôn tìm mọi cách để lãng tránh cái chết, cứ khao khát đi tìm sự trường sinh bất tử một cách điên rồ, mà không hiểu rằng từ mấy ngàn năm trước, Homer đã để lại những suy tư bất hủ. Phim TROY của đạo diễn Wolfgang Petersen, nhân vật Achilles (do Brad Pitt thủ vai), khi được nàng Briseis hỏi có sợ chư thần hay không, đã nói một câu đầy minh tuệ:

Ta sẽ nói cho nàng nghe một điều bí mật, mà họ đã không cho dạy cho nàng tại chốn điện thờ. Đó là thần thánh ghen tỵ với chúng ta. Họ ghen tỵ với chúng ta vì chúng ta sẽ phải chết, bởi vì đối với chúng ta bất kỳ giây phút nào cũng có thể là những giây phút cuối cùng trong đời. Mọi thứ đều trở nên tươi đẹp hơn bởi vì chúng ta đều phải chết. Nàng sẽ không bao giờ đáng yêu hơn như bây giờ. Chúng ta sẽ không bao giờ trở lại nơi đây được nữa”. (I’ll tell you a secret something they don’t teach you in your temple. The Gods envy us. They envy us because we’re mortal, because any moment might be our last. Everything is more beautiful because we’re doomed. You will never be lovelier than you are now. We will never be here again).

Điều kỳ diệu của con người so với chư thần là chư thần không thể chết. Một nhà văn phương Tây đã nói một câu hóm hỉnh mà sâu sắc: “Con người khác với con vật ở chỗ con người có khả năng tự tử”! Chỉ có con người, bên cạnh cái chết theo quy luật tự nhiên, mới có thể chủ động kết thúc sinh mệnh của chính mình. Nhân vật Kirilov trong tiểu thuyết “Lũ người quỷ ám” của văn hào Dostoievski đã tự tử để chứng tỏ rằng chỉ khi không còn phân biệt sống chết, chỉ khi đã chiến thắng được sự sợ hãi trước cái chết thì con người mới đạt đến sự tự do tuyệt đối và trở thành Thượng đế. Lúc đó Thượng đế giả định của lịch sử và của tôn giáo sẽ mất đi. Nhưng đó chỉ là sự hủy hoại theo tinh thần hư vô chũ nghĩa của xã hội Nga vào cuối thế kỷ XIX hoặc na ná chủ thuyết (đoạn kiến của các sa môn và bà-la-môn thời Đức Phật. Nó hoàn toàn khác với sự quán tưởng về cái chết để đạt đến vô úy ấn của Phật giáo.

Cái chết là một trong những sự kiện kỳ diệu nhất của Thiên nhiên. Đời sống có ý nghĩa do vì nó có giới hạn, để ta thấy được “Nhân thân nan đắc, Phật pháp nan phùng”. Nếu như chúng ta cứ “bị” sống mãi mà không bao giờ chết, thì hãy thử tưởng tượng cõi đời sẽ trở nên đơn điệu, nhàm chán và vô vị đến độ nào? Tiếng chim hót sẽ không còn véo von nữa, liễu rũ sẽ không còn biếc nữa, mây trời không còn mênh mông nữa, tiếng suối chảy sẽ không còn róc rách nữa. Tất cả đều sẽ trở nên tẻ nhạt vì ta biết mình sẻ tồn tại cùng chúng đến thiên thu. Hạt lúa chết đi để nẩy mầm, mùa đông tàn tạ để báo hiệu mùa xuân tươi đẹp. Cái chết đặt dấu chấm hết cho cái sống để đem lại cho cõi đời muôn ngàn hương sắc. Cái chết giúp ta hiểu được sự phù du của cõi thế, sự mong manh của kiếp người, sự hư ảo của danh lợi nhưng đồng thời nó cũng giúp ta nhận ra toàn bộ vẻ đẹp bi trán của trần gian.

Hoa nghiêm kinh, quyển 6, chương Thập địa, dùng một hình ảnh cực kỳ sinh động:

Giống như có người nằm mộng thấy mình bị rơi xuống dòng sông lớn. Vì muốn thoát khỏi dòng sông, bèn khởi phát sức đại dũng mảnh để cố gắng vùng vẫy. Do dùng sức đại dũng mảnh để cố gắng vùng vẫy, người ấy bèn tỉnh dậy. Khi tỉnh dậy rồi thì nhữngsự dũng mảnh khi vùng vẫy đó đều ngưng bặt”.

(Thí như hữu nhân mộng kiến tự thân đọa u đại hà. Vị dục độ cố, phát đại dũng mảnh khởi đại kiều cần. Dĩ đại dũng mảnh khởi đại kiều cần, khước tiện ngụ mị. Ký ngụ mị dĩ, sở tác nhất thiết dũng mảnh, cự vụ giai tất hữu túc).

Đó là hình ảnh của chúng ta trong cõi nhân sinh. Chúng ta bị nghiệp lực ném vào thế giời Ta bà này như một kẻ bị rơi xuống dòng sông. Chúng ta dùng mọi thủ đoạn, mọi toan tính lọc lừa để vùng vẫy bằng tất cả sức lực bình sinh, không phải để thoát ra, mà để ngoi lên trên đồng loại, để kéo dài sinh mạng, để vun đắp “cái tôi” bằng vô vàn thứ trang sức của lợi danh và kiến thức. Chỉ khi ngẫu nhiên đối diện với cái chết, chính Lời Gọi Hư Không sẽ giúp chúng ta có cơ duyên sực tỉnh để hiểu rằng tất cả đều chẳng hiện tiền. Và đến lúc đó ta thấu hiểu thêm huyền nghĩa của câu kệ lục như trong kinh 

Kim Cang:
Nhất thiết hữu vi pháp
Như mộng, huyễn, bào, ảnh
Như lộ diệc như điện
Ưng tác như thị quán.


Tất cả pháp hữu vi
Như bóng, bọt nước có gì khác đâu
Như sương, như điện lóe mau
Hãy xem như giấc chiêm bao mơ màng
.■

 .
.
.

Tuesday, October 28, 2014

KHI BUỒN BẠN NÊN ĂN GÌ?- ST

 
 
Để chống tâm trạng “nhiều B” bao gồm buồn bã, bực bội, bỏ bê, báng bổ… nên tập trung vào các nhóm thực phẩm có nhiều: 

- Acid folic như bông cải, măng tây, củ dền… vì chất này cần thiết để tổng hợp serotonin, chất giúp ngủ ngon và khỏe khoắn khi thức dậy. Chén canh rau trong bữa ăn chiều tuy mộc mạc về hình thức nhưng hữu ích cho người đang bị nỗi buồn gậm nhắm. 

- Tinh dầu như rau quế, quế vị, húng chanh, đinh lăng để mượn hoạt chất này phong bế các chất gây chán đời. Nếu tìm được tri kỷ bên mâm bánh tráng cuốn rau sống, thịt luộc, mắm tôm… càng mau vơi nỗi buồn. 

- Khoai lang ta, lùi tro hay nướng lửa than tùy ý, để đừng thiếu B6 vì sinh tố này, theo nhiều kết quả nghiên cứu, càng thấp gia chủ càng dễ tủi thân!

Mặt khác, nên tránh xa các món ăn dưới đây khi đời bỗng hết vui: 

- Bánh ngọt, chè mứt, nói chung là các món quá ngọt, vì tuy mới ăn thấy bớt buồn nhờ tác dụng vỗ về não bộ, nhưng tình trạng đường huyết sau đó tăng cao đột ngột rồi tụt nhanh bao giờ cũng là yếu tố thuận lợi cho tâm trạng trầm uất. 

- Rượu bia vì tai hại hơn xa món ngọt dù là trước mắt trấn an hệ thần kinh. 

- Phô mai, chao cũng như các món lên men, vì một loại men trong các món này ức chế tiến trình tổng hợp serotonin. Chay trường khi trầm uất nhiều khi không có lợi. Trái lại, nên ngã mặn vì tế bào não rất cần chất tham sân si, miễn là lượng chất đạm động vật không hơn phân nửa tổng lượng của khẩu phần.


Theo quan điểm “vị sinh khí” của Đông Y, kích ứng thần kinh thông qua vị giác ảnh hưởng rất nhiều trên tiến trình biến dưỡng để sinh năng lượng. Khỏi tả dông dài cũng hiểu trầm uất là tình trạng hết pin của hệ thần kinh trung ương. Đáng nói là thầy thuốc y học cổ truyền đã từ nhiều ngàn năm trước ghi nhận hiện tượng người càng buồn càng ít ăn cay, lỡ nếm chút ớt là la làng. Số nạn nhân này, dù là khó chịu, nên cố gắng ăn cay bằng cách mạnh miệng với các loại gia vị như gừng, ớt, xả, quế… vì tinh dầu cay nồng xúc tác phản ứng tổng hợp serotonin và endorphin. Cần gì phải đợi đến khoa học, trong lúc nhảy dựng tìm ly nước lã chữa cháy mấy ai buồn cho nổi!

.
 ..

.


TÁC DỤNG TUYỆT VỜI CỦA GỪNG NGÂM DẤM - ST


Gừng ngâm dấm sẽ là bài thuốc cực hay, tốt cho sức khoẻ của bạn, giúp giảm đau dạ dày, giảm cân, ngăn rụng tóc, chữa cảm lạnh, tăng sức đề kháng, hỗ trợ điều trị viêm khớp …

Đầu tiên bạn hãy chọn những củ gừng ta còn tươi, về rửa sạch đất bùn, sau đó cắt lát mỏng, đều. Phải là gừng tươi mới có tác dụng chữa bệnh, giúp tăng tuần hoàn máu, tăng cường tiêu hoá.

Gừng ngâm dấm là bài thuốc hay chữa được nhiều bệnh

Xếp gừng vào chai thuỷ tinh, đổ dấm gạo vào. Lưu ý chai thuỷ tinh phải sạch, khô, không mùi… Bạn có thể bảo quản dấm gừng ở nơi thoáng mát hoặc ngăn mát tủ lạnh. Sang tuần sau, vào mỗi buổi sáng hãy ăn 2-4 lát gừng tươi, có tác dụng ổn định huyết áp, hỗ trợ điều trị bệnh viêm khớp.
Ăn gừng ngâm dấm hay một thìa con nước dấm còn có tác dụng tiêu mỡ, đốt sạch chất béo, lọc và đào thải chất cặn bã ra ngoài cơ thể. Ngoài ra, còn tốt cho gan, ngăn triệu chứng rụng tóc, nhất là khi thời tiết đang giao mùa.

Đặc biệt, với đấng mày râu, gừng ngâm dấm còn là liều thuốc tự nhiên tăng cường thể lực, tráng dương… 

Mỗi đêm trước khi đi ngủ, cho vài lát gừng, vài thìa dấm vào chậu nước ấm, sau đó ngâm đôi bàn chân vào chừng 30 phút cho đến khi nước nguội hẳn. Thực hiện liên tục trong khoảng tháng rưỡi, làn da của bạn được cải thiện, chứng mất ngủ cũng không còn.
 .


 
.

NHỮNG TRIỆU CHỨNG CỦA BỆNH EBOLA - St.

.
.



 ...

.
 




PENFRIEND - sưu tầm




Penfriend = Pal + Enjoy together + Necessary + Forever + Relationship + Encourage + Never + Dab

Penfriend (bạn qua thư) không chỉ là một Pal (bạn bình thường). Đó là một người bạn mà mình có thể bộc bạch tâm sự. Đó là người mà mình có thể viết mà không cần nói, người mà mình có thể Enjoy together (cùng nhau vui đùa) mà không cần quan tâm đến dáng vẻ bên ngoài. Penfriend là những người bạn thật sự Necessary (cần thiết cho cuộc sống). Những người bạn học có thể xa nhau, những người bạn thân có thể ra nước ngoài sống nhưng những người bạn qua thư là Forever (mãi mãi). Bởi vì theo những cánh thư chứa đầy tình cảm, Relationship (mối quan hệ) của chúng minh sẽ không có khoảng cách. Khi mình gặp khó khăn, bạn luôn sẵn lòng Encourage (khuyến khích) để mình thêm vững tin và điều đó khiến mình trưởng thành. Mình sẽ Never (không bao giờ) quên những tình cảm đó. Mặc dù vậy, mình thầm mong một ngày nào đó, mình có thể Dab (chạm nhẹ) vào bạn dù chỉ một lần, bạn thân thương.

Tôi cũng có một người bạn như vậy. Hai đứa chúng tôi đã quen nhau qua mail.

Tôi vốn là đứa chỉ thích sống một mình, luôn buồn chán về cuộc sống của bản thân. Tôi chỉ thích sống với kí ức những ngày thơ ấu, những kí ức rất đẹp nhưng tôi không nhận ra rằng nó đã quá xa vời. Với chí "tiến thủ", tôi sống chỉ biết "thủ" mà không biết "tiến". Nhưng từ khi nhận được mail anh viết cho tôi, tôi đã nhận ra được giá trị của cuộc sống. Tôi cũng chợt nhận ra rằng, quanh mình có bao nhiêu điều thú vị, quanh mình còn có bao nhiêu là bạn tốt, sẵn sàng giúp đỡ mình bất cứ khi nào gặp khó khăn.
 
"Mặc dù có những việc tưởng chừng như vượt quá sức mình, mình không thể làm nổi, nhưng hãy nhớ một điều rằng, em không cô đơn". Đó là một trong những điều tôi học được từ anh. Đôi khi, trong cuộc sống có những bài học thật giản dị nhưng mình không nhận ra. 

Tôi vẫn luôn ao ước mình có một người anh trai, bây giờ điều ước của tôi đã trở thành hiện thực. Anh sẽ là Penfriend của tôi mãi mãi cho dù đến một lúc nào đó chúng tôi không còn gặp nhau. Tôi cảm ơn những lá thư cũng như tấm lòng của anh đã dành cho tôi. Cảm ơn anh đã giúp tôi hiểu thế nào là "Melodies of life".

"Khi con sinh ra, mọi người đều cười, chỉ có mình con oà khóc. Con hãy sống làm sao để khi con chết đi, mọi người đều khóc chỉ có mình con là mỉm cười.". Đó là tất cả những gì chúng ta phải phấn đấu trong cuộc sống này. Và tất cả chúng ta cũng được gọi là Penfriend phải không các bạn? Mình mong được làm quen với tất cả mọi người!
.

.


Sunday, October 26, 2014

SERENATA PIANO CAFE 2012 - QUỲNH HƯƠNG VÀ BIỂN TÌNH BẠN NGÀY ẤY!

 
Những tia nắng cuối ngày, mong manh  theo khói lam chiều  - ẩn mình khuất sau góc chân trời. Thành phố bắt đầu lên đèn. Nó nhanh chóng thu gọn chiến trường ở quầy thuốc. Rồi làm mì gói cho mấy nhóc một cách tốc hành  để chuẩn bị kịp đón nhân vật "quan trọng". Tối nay tụi nó hẹn vc cô bạn cùng lớp dễ thương - Quỳnh Hương - cô nàng mang tên gọi của một loài hoa đã trở thành ca khúc bất hủ:  "Quỳnh Hương" thơm ngát dịu êm... . Đúng như lời bài hát - Quỳnh Hương - bạn nó cũng dịu dàng, ngọt ngào và sâu lắng... Lâu lắm rồi nhỉ! Từ ngày nó xa rời bán đảo Cam Ranh, cô bạn này cũng theo gia đình ra nước ngoài định cư... Và kể từ đấy, mái trường xưa vẫn đợi chờ hình bóng những học trò thân thương ngày ấy - mỗi đứa mỗi nơi  - mỗi góc đời . ...

 
 Q. Hương - top một trong những học sinh xuất sắc của trường thủơ xưa

.Ừa ... Phải công nhận cô bạn của nó xinh thiệt - Cô nàng người Huế có nước da bánh mật - dáng cao ráo - mảnh mai - duyên dáng chứ hổng như nó... hì hì... Tròn xoe ... đến nỗi hổng cần đi ... chỉ toàn lăn tròn - lăn tròn thôi ... ha ha...Q.Hương thừa hưởng chiếc mũi dọc dừa từ bố - hàng lông mi dài thẳng - ánh nhìn luôn lộ vẻ sâu lắng - buồn buồn của xứ Huế mộng mơ. Thuở xưa, nàng là một trong top những học sinh xuất sắc của trường - là niềm hãnh diện của trường đấy....
 .
 
Đôi bạn thân Q. Hương - K. Oanh

Ngoài trời, gió lồng lộng mát rượi. Thành phố về đêm lung linh đủ sắc  màu. Giữa  dòng  người tấp nập tiếng nói - tiếng cười vang vang  dưới muôn vì sao sáng lấp lánh điểm xuyến cho nền trời đen thẫm vẽ nên một bức tranh phố đêm hoàn hảo  ... Miên man với những kỷ niệm về bạn - tụi nó đến Serenate Piano Cafe lúc nào chẳng hay. Đó là một quán cafe khá dễ thương - cổ kính  -  tọa lạc trên một con hẻm vắng thuộc đường Nguyễn Trọng Tuyển với lối kiến trúc cổ điển phương tây kết hợp với sắc xanh hài hòa của hoa lá - tiếng nước chảy róc rách mang lại cảm giác bình yên - ấm áp... Vừa như quyến rủ - lại vừa e ấp ... Đúng là " nốt trầm giữa phố đông"....
.

Q. Hương và a. Trí

Không gian nơi này yên tĩnh, nhịp sống như chùng hẳn lại..., chỉ còn tiếng chúng nó líu lo bên những cung bật piano trầm bổng tấu khúc dòng thơ.... Và ký ức tuổi thơ như quay về bên nó - tràn ngập - nguyên vẹn - yêu thương... Ngày ấy, tình bạn chúng nó ấm áp- ngọt ngào biết bao! Tuy không phải là bạn chí cốt của nhỏ - và vốn là đứa luôn sống khép mình trong vỏ ốc dầy cộm - nhưng nó luôn cảm nhận xung quanh. Nó nể nhỏ bỡi nhỏ sống có tình - không phân biệt - chan hòa và hay giúp đỡ bạn bè. Còn nhớ lần ba mẹ không cho nó tham gia liên hoan sinh hoạt lớp cuối năm - nhỏ đã đến và bằng cách nào đó - cuối cùng ba mẹ nó đồng ý .. Cứ thế... nhỏ đèo nó trên chiếc xe đạp mini - hai đứa ríu rít nụ cười hồn nhiên rực sáng trên khuôn mặt... Có lẽ nhỏ đã quên!!!???  Qua rồi, tất cả đã qua chỉ còn trong nó một vùng ký ức mênh mông biển tình bạn. Giờ đây, cuộc sống của tụi nó với bao lo toan ... Một trong những giá trị cao quý trong cuộc sống chính là tình bạn, và đêm nay - vào thời khắc này tình bạn giữa chúng nó lại trở về . Q. Hương vẫn như ngày xưa, dáng mỏng vai gầy...
.
Cả nhóm


Cuộc hội ngộ rất tuyệt! Nó rất vui - rất hạnh phúc vì góc khuất nào đó trong trái tim bạn vẫn còn có nó....  Nó thầm chúc VC bạn luôn mạnh khỏe - hạnh phúc - vững bền...

Dù dòng chảy cuộc đời vẫn liên tục - những thay đổi sẽ luôn diễn ra từng khắc - từng giờ như quy luật tất yếu của cuộc sống

Nó vẫn trân trọng - nâng niu cảm xúc ấy!... Cảm xúc vừa ấm áp - vừa ngọt ngào bên bạn bè sau nhiều năm xa cách....

Nó tranh thủ cầm máy ảnh bấm vài tấm hình kỷ niệm ... trước phút chia tay. Mai này, ở phương trời xa xăm ấy, nó vẫn tin rằng tình bạn tụi nó không thay đổi - dù cho cuộc sống có đổi thay. ... Tạm biệt nhé, tạm biệt vc nhỏ - tạm biệt chuổi kỷ niệm ngọt ngào ...
                                                                           
 Rạng sáng 5-4-2012
 .
 .
.
.
 .
 
.
 

 
.
.
 .
 .
 .
.
 .
 .
 .
 
.
 .
 
 .
 
 .
 
 .
 .
 .
 .
 

 .
 
 .
 .
 
 .
 .
 
.
 .
 
.
 .
 .
 .
 .
+

.