Monday, August 11, 2014

MƯA KHÓC....

Sáng 27/07 Nhâm Thìn 2012
.
Mưa đã thôi rơi sau một đêm dài tuông trào suối lệ cảm xúc cho cuộc sống vốn dĩ khổ đau này...

.
Bầu trời ảm đạm quá! Gió lạnh từng cơn thổi vào hồn nó - tê buốt! Con đường dẫn đến nhà chú dường như xa hơn ...Lòng buồn rười rượi, đầu óc trống rỗng ....không làm sao hiểu được người chú thân yêu của nó sớm vội lìa bỏ trần gian này là vì số phận hay vì những con người vô trách nhiệm đang khoác trên mình màu áo trắng " MẸ HIỀN" kia!? Ở khía cạnh nào đó chú cũng không còn nữa. Và đành chấp nhận một thực tế "tàn nhẫn" rằng nó đã vĩnh viễn mất  người chú thân thương mà nó hằng kính trọng.



Đúng 8 giờ sáng, thân xác của chú được đưa vào áo quan. Lẫn trong tiếng gỏ mõ đều đều, tiếng kinh cầu tỉ tê, tiếng bé Ti và thím khóc nức nở... khuôn mặt bé lớn những giọt nước mắt lặng lẽ chảy vòng quanh... Và ... trông kìa...hình như mưa cũng đang "khóc"...


Khi nắp quan tài vừa đóng lại, ngoài trời bỗng đổ cơn mưa lớn, trời đất tối sầm .. . từng hạt mưa nối tiếp nhau rơi xối xả tạo nên thứ âm thanh nghe như tiếng khóc gào thảm thiết tiễn biệt chú. Khí lạnh tràn vào hòa quyện cùng mùi khói hương phủ lên không gian sắc xám xịt, buồn đau, tang tóc... Chợt tiếng bé Ti thét lên thảng thốt: "Con mất ba thật rồi, mất thật rồi ba ơi!..." Xót lòng! Giây phút ấy mọi người như khựng lại...  chú Chiến giữ Ti không cho đến gần quan tài và an ủi: "Đừng khóc nữa, con hãy để ba ra đi được bình yên!". Vâng, sự ra đi của chú sẽ là con đường bình yên sau bao tháng năm vun đắp, chắt chiu hạnh phúc trong cuộc đời này.



Tự dặn lòng mình sẽ không khóc đâu, thế mà nước mắt vẫn cứ chực trào ra. Ngoài trời mưa vẫn đang rơi, tiếng khóc thương lẫn trong tiếng mưa vẫn ai oán, não nề. Mưa ơi thôi đừng khóc để chú tôi được an lòng, thanh thảng ra đi ...
Đừng khóc nữa mưa ơi!
.
Phần 2 lễ tang chú 

No comments:

Post a Comment