Nói
về tình yêu dành cho nhạc Trịnh Công Sơn, có người yêu chữ của ông,
người yêu sự tài
hoa, lại có những người yêu ca từ trong mỗi nhạc phẩm ông sáng tác.
Riêng bài hát "Hôm nay tôi nghe" đẹp ở những ca từ, vì gợi một góc nhìn
mới mẻ về cố nhạc sĩ tài hoa - tình yêu vẻ đẹp tự nhiên,
một góc tinh khiết và mộc mạc của nhạc. Trịnh cho rằng con người và
thiên nhiên có mối liên hệ khắng khít với nhau, thiên nhiên vốn dĩ hài
hòa tươi đẹp quá và ông đã: thấy màu xanh trong lời gió,
thấy bình minh trên ngọn lá để rồi trái tim xao xuyến lạ thường và yêu
đời hơn…
Từ
lâu trong những ca khúc, ông không chỉ xem bản thân là người tình của
con người mà còn
tự cho là "một người tình của thiên nhiên"…Với ca khúc này, ta không
còn bắt gặp ông ở những lúc "mệt quá với đôi chân này và tìm đến chốn
nghỉ ngơi…", mà một Trịnh rất trẻ trung như "đứa bé mới
lớn lên giữa đời sống kia". Thông thường và rất tự nhiên, một đứa bé
mới lớn sẽ luôn tràn trề nhựa sống, lạc quan và yêu những gì trong sáng nhất ....
Hôm nay tôi nghe - Trịnh Công Sơn
Hôm nay tôi nghe có con chim về gọiVề giữa trời về hót giữa đời tôi
Hôm nay tôi nghe
Tôi cười như đứa bé
Mới lớn lên giữa đời sống kia
Tôi thấy màu xanh hát trong lời gió
Và thấy bình minh thắp trên ngọn lá.
Tôi thấy ngày thật lạ
Xao xuyến từng nỗi nhớ.
Cho nên tôi yêu trái tim không nặng nề
Những con tim bạn bè bao la
Tôi thấy chiều không nói lời lặng lẽ
Và thấy hoàng hôn áo vàng rực rỡ
Ðêm bước về thật nhẹ
Sương khoác mềm vai phố.
Cho nên tôi yêu trái tim không nặng nề
Những con tim bạn bè bao la
No comments:
Post a Comment