.
Vài tình huống lâm sàng:
- Một
trẻ gái 13 tuổi, tự cắt da cánh tay bằng kéo vì buồn bực gia đình không
để trẻ tự do chơi với bạn và ganh tị với anh vì cho rằng mẹ thương anh
hơn. Khi được hỏi trẻ có cảm thấy đau khi tự cắt như vậy, thì trẻ trả
lời: ”Không, con cảm thấy thích thú và giảm được nỗi buồn”. Trẻ này đã
tự cắt da 20 lần trước khi đến Đơn vị Tâm lý, Bệnh viện Nhi Đồng 1 với
những vết sẹo trên cánh tay. Trẻ có một người bạn tự cắt da mông để
không ai thấy vết sẹo.
- Một
trẻ gái 12 tuổi bắt đầu có kinh nguyệt , cảm thấy lo lắng và giận dữ.
Vài tháng sau, trẻ âm thầm cào xước da đùi và ngực bằng móng tay hoặc
đầu bút đến chảy máu mỗi khi gia đình bình luận về sự phát triển thể
chất của trẻ hoặc khi trẻ có kinh nguyệt.
- Một
trẻ trai 17 tuổi phải theo gia đình đổi nhà và đổi trường khi cha được
thăng quan tiến chức. Trẻ gọi cha mẹ là những người “nghiện làm việc”
giống như người nghiện rượu và thường để trẻ ở nhà một mình trong căn
nhà mới. Để “cảm thấy dễ chịu hơn và giảm căng thẳng thần kinh”, trẻ
dùng dao cạo râu để cắt cánh tay cho đến khi cánh tay bị nhiễm trùng.
Tại sao trẻ vị thành niên tự gây tổn thương cho mình?
Hành vi bạo lực này đang có chiều hướng gia tăng trên thế giới cũng như tại Việt Nam.
Ở Hoa Kỳ, người ta ước tính có 1-2 triệu người cố ý gây bầm tím, cắt,
đốt, cào xước nhiều phần trên cơ thể. Hành vi này được lặp đi lặp lại
nhiều lần khi trẻ bị căng thẳng, lo âu, giận dữ. Trẻ có thể dùng dao
cạo, kéo, điếu thuốc lá, cái bật lửa, diêm quẹt, kẹp giấy, nắp viết,
móng tay, đồ bấm móng tay để tự gây tổn thương trên cơ thể.
Khi có hành vi bạo
lực như thế, trẻ vị thành niên cho rằng đó là hành vi can đảm, kỳ dị,
điên cuồng, nhưng trẻ không thể ngưng thực hiện hành vi ấy. Thường xảy
ra ở những trẻ trầm cảm, lo âu và bị áp đảo. Tự gây bạo lực với bản thân
là một cách để trẻ tự xoa dịu và tăng cảm giác mạnh bạo. Hành vi này
có thể kèm theo một số hành vi khác như: lái xe một cách liều lĩnh, ăn
cắp ở các cửa hàng, quan hệ tình dục không an toàn, lạm dụng chất gây
nghiện và rối loạn ăn uống.
Hành vi này thường
xảy ra ở trẻ sống trong môi trường không an toàn cho sự phát triển của
trẻ như: cha mẹ không quan tâm chăm sóc trẻ, thiếu giao tiếp giữa cha mẹ
và con cái, cha nghiện rượu, bệnh tâm thần không được điều trị, căng
thẳng về tài chánh, bạo lực trong gia đình. Trẻ thiếu sự hướng dẫn và
nâng đỡ của cha mẹ nên tìm cách tự trấn an bằng hành vi tự gây tổn
thương. Cơ thể đáp ứng với tổn thương bằng cách bài tiết chất endorphin
(có tác dụng giống như xì ke) làm cho trẻ cảm thấy “phê” như khi hút xì
ke.
Trẻ có thể được điều trị như thế nào?
- · Điều trị bằng tâm lý: chuyên viên tâm lý tìm cách nâng đỡ trẻ mà không phê phán, chỉ trích và tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của hành vi này qua cách giao tiếp với trẻ và đề nghị những phương pháp để trẻ tự trấn an như: viết nhật ký, vẽ, tập thể dục hoặc ngồi thiền. Đồng thời, chuyên viên tâm lý cũng thảo luận với cha mẹ về cách giáo dục một trẻ ở tuổi vị thành niên: không quá bao bọc, đồng thời không bỏ rơi trẻ một mình.
- · Điều trị tâm thần: nếu trẻ có dấu hiệu trầm cảm hoặc lo âu, thì bác sĩ tâm thần có thể điều trị cho trẻ bằng thuốc chống trầm cảm hoặc chống lo âu.
Tuổi vị thành niên
trải qua nhiều thách thức: muốn sống tự lập, tự khẳng định nhân thân,
thay đổi tâm sinh lý của tuổi dậy thì, áp lực nặng nề của xã hội. Môi
trường lành mạnh trong gia đình, với sự quan tâm đúng mức của cha mẹ đối
với trẻ sẽ giúp trẻ vượt qua những thách thức trên và lớn lên một cách
hài hòa, vui tươi.
BS. Phạm Ngọc Thanh
.
No comments:
Post a Comment