Saturday, September 6, 2014

CÒN KHÔNG... ÁNH TRĂNG TUỔI THƠ ?!

WO kn Trung Thu 2011 Ym
.
.
Trời chiều quang đãng, vài áng mây trắng lững lờ trôi bồng bềnh, vô định.... Vạt nắng hanh hao cuối ngày nhảy nhót trên tán cây trứng cá già nua trước sân nhà .... Hoàng hôn đang buông, nhẹ nhàng nhuộm kín bầu trời bằng sắc vàng cam, tuyệt đẹp!
Hôm nay trường tụi nhỏ tổ chức lễ rước đèn Trung Thu đón chị Hằng giáng thế... Chương trình nghe có vẻ hoành tráng với sự góp mặt của đoàn múa lân thành phố. Hai đứa nhỏ nhà Hoa háo hức lắm! Xúng sính trong bộ đồng phục học sinh mới, trông hai đứa đỉnh đạt làm sao! Chúng cứ mân mê mãi những chiếc lồng đèn hình thú xinh xắn mà ba chúng vừa mua. Trẻ con trong sáng, vô tư, hồn nhiên thật! Hoa chuẩn bị thêm ít nến, bánh, nước uống... và cả áo mưa nữa.... vì cái tính hay lo xa cố hữu của nó ...Ừ...."Sài Gòn chợt nắng, chợt mưa"... mà ...
.
 
Mấy cha con đi rồi đi rồi, nhà còn mỗi mình Hoa. Tự nhiên nó nhớ quay quắt những mùa Trung Thu tuổi thơ của nó. Ký ức chợt tràn về, ào ào như một cơn lốc xoáy .... cuốn nó trôi,  trôi mãi về ... vùng trời bình yên nơi chốn quê nghèo...
Hoa sinh ra trong một thị trấn nhỏ thuộc dải đất miền Trung nắng cháy. Nhà nó đông anh chị em nên cái nghèo đeo bám quanh năm. Hồi đó, cứ mỗi độ Trung Thu về bọn trẻ tụi nó thích lắm! Hoa khoái nhất những ngày trước tết, cả nhà cùng nhau quây quần trên chiếc chiếu trải trước sân. Ông trẻ lấy chiếc đàn cò cũ kỹ ca mấy bài vọng cổ nghe mùi không chê được! Thỉnh thoảng ông ngừng tay kể cho lũ trẻ con tụi nó mấy mẩu chuyện cổ tích, giọng ông trầm, ấm, truyền cảm .. nên chuyện nào qua lời kể của ông đều hóa hay đến lạ lùng! Bố, mẹ ngồi cặm cụi cắt cắt, dán dán làm cho tụi nó những chiếc đèn Trung Thu nho nhỏ, đó là những chiếc lồng đèn tự chế bằng bất cứ vật liệu nào có được: tre, giấy bóng kiếng, vỏ lon bia .....
 


.
Ngày Trung Thu đến, Mẹ Hoa mua vài chiếc bánh trung thu, ít kẹo, hoa quả bày lên bàn thờ cúng thiên địa, tổ tiên .... Nó vẫn nhớ như in những cái bánh Trung Thu ngày ấy... chiếc bánh nướng có màu nâu sẫm, thơm lựng, bé bằng ba ngón tay người lớn chụm lại, nhân chỉ đơn giản là đậu xanh và trứng....
.
 
.
Trăng rằm tháng tám nơi quê nó tròn và sáng lắm! Thêm những vì sao lấp lánh như điểm xuyến cho nền trời đen thẫm. Gió đêm lồng lộng thổi mát rượi, những chiếc lá dừa đung đưa chạm vào nhau tạo nên thứ âm thanh xào xạc nghe như tiếng nhạc ru êm lòng người...
.
Người lớn trong nhà kéo ra sân hóng mát, ngắm trăng, ăn bánh, uống trà, ngâm thơ, nói chuyện râm rang đến tận khuya..... Trong lúc chị em nó cùng đám trẻ trong xóm tụi tập, kéo nhau ra bãi đất trống bên hông nhà rước đèn, ca hát, diễn kịch... Tiếng hát trẻ con ngân nga, vang vang khắp xóm giữa đêm rằm .... trong trẻo, tinh khôi làm sao! 
.
 .
Khi trăng đã lên cao, đám trẻ con ai về nhà nấy, mẹ chia cho tụi nó mỗi đứa một phần bánh và dăm chiếc kẹo. Phải công nhận bánh Trung Thu ngày ấy sao mà ngon thế! Mấy anh chị em nó nhấm nháp từng chút một, ăn nhín nhín như sợ hết... vỏ bánh dòn dòn rất thơm, nhân bánh thì .. chao ôi....dẻo ơi là dẻo... cuối cùng là miếng trứng nhỏ xíu bùi bùi...
.

.
Sau này, anh chị em Hoa theo ba mẹ "di cư" vào Nam... tuổi thơ và những ký ức ngọt ngào đành gởi lại Thị Trấn. Bao năm trôi qua, ai nấy đều đã lớn, có gia đình riêng của mình... Mùa trung trở nên nặng nề bởi hình thức: quà cáp, biếu xén... trẻ con chỉ lơ mơ cảm nhận Trung Thu thông qua sách vở lời kể của bố mẹ, chứ không có cảm giác rạo rực, háo hức như bọn Hoa ngày nào.
.

 .
Ngẫm thấy buồn! Sống nơi phố thị phồn hoa cha mẹ xoay quanh công việc, trẻ con ngập đầu với tập sách, bài vở, ti vi, vi tính... Ngoài giờ học hầu hết bọn trẻ ru rú trong nhà... Thành phố, nhà nào biết nhà đó, họ khép kín trong nếp sống: "Đèn nhà ai nấy rạng ". Vì vậy, những phong tục tập quán rất truyền thống của dân tộc bị xóa dần trong giới trẻ.... Từ chiếc lồng đèn trung thu, người ta điện tử hóa bằng ánh sáng đèn điện, và máy phát nhạc ... vô hồn! Và... những chiếc bánh nướng, bánh dẻo "to đùng" với đủ hương vị thơm ngon, nhưng không còn ý nghĩa như xưa...
.
 
.
Tết Trung thu là của thiếu nhi, nhưng người lớn đã xâm phạm, nói đúng hơn là chiếm đoạt..... sự hồn nhiên ấy bằng những hành động hối lộ được ẩn vào trong từng hộp bánh. Năm nay, một hộp bánh có giá trị  hàng triệu đồng. Trao đổi với tôi, ông chủ nhiệm HTX khoe, có loại bánh nhân đặc biệt - bên trong cẩn vàng... !!!
Tuổi thơ ơi, ánh trăng  trắng ngà vẫn còn đó trên bầu trời đầy sao, nhưng bên trong vầng trăng ấy, hình như nó đang bị lưu mờ, vì ai... ?!

.
.
.






















No comments:

Post a Comment