Wednesday, September 10, 2014

CÔ GIÁO CŨ VÀ NHỮNG KỈ NIỆM NGỌT NGÀO...~.~.~5-6/2012

 .
Cơn mưa đã dứt từ chiều để lại vài vũng nước loang loáng nơi chỗ trũng  bên vệ đường. Đâu đó tiếng côn trùng nỉ non gọi bạn lẫn trong tiếng gió xào xạc tạo nên âm thanh bình yên quen thuộc nơi quê nhà...
.
Tối nay, tối đầu tiên nó về thăm Thị Trấn. Nhón cao người, hít một hơi thật đầy để cảm nhận hết bầu không khí mát mẻ, ấm áp, lòng nó như dịu đi. Mọi lo toan, tính toán, bon chen thường ngày tạm lắng lại. Hôm nay nó lên kế hoạch cùng các cựu học sinh 9/3 ghé nhà thăm cô giáo cũ...
.
.
Ngày ấy, như những cánh chim non chập chững bay vào khung trời mới - nửa háo hức, bồn chồn, nửa vụng về, lo lắng ... Đón tụi nó chính là cô, một cô giáo trẻ vừa ra trường đến từ phố Biển Nha Trang mang cái tên của nước - Kim Thủy. Cô nhỏ nhắn, xinh xắn có nụ cười thật hiền và giọng Bắc nhè nhẹ luôn tạo cảm giác dễ chịu, thu hút người nghe. Tố chất này mang cho cô một giọng hát tuyệt vời mà thuở học trò nó rất thích nghe.
.
Cô dạy lịch sử, môn học không làm nó hứng thú lắm... nhưng với cô những nhân vật lịch sử trở nên huyền thoại, hấp dẫn hơn, những trận chiến thêm phần sống động, lẫy lừng hơn ... Và vì thế môn này trong lớp tụi nó hầu như đứa nào cũng đạt kết quả tốt.
.
.
Gắn bó với nhau suốt 4 năm liền dưới mái trường Cam Lộc thân yêu. Nhớ lắm những buổi sinh hoạt văn nghệ ngoại khóa, những lần cùng nhau đi trồng cây gây rừng, đi lao động công ích dưới cái nắng như thiêu hay những đợt cắm trại qua đêm tại trường...tình cảm cô trò tụi nó cứ lớn dần và trở nên thân thiện gần gũi lúc nào chẳng rõ...
.
Trông cô hiền nhưng nghiêm khắc lắm nhé. Còn nhớ một hôm...trong giờ đổi tiết - cô có việc phải xuống văn phòng và dặn cả lớp giữ trật tự - giải lao tại chỗ ... Lần đó cậu bạn HT trêu nó chuyện gì đó ... làm nó "cáu tiết" ... không nói không rằng nó vác cây chổi quét lớp rượt đuổi anh chàng kia chạy "có cờ" qua hành lan các lớp khác...Kết quả bị cô phát hiện gọi lên và mỗi đứa lãnh một roi đau " thấu trời xanh"...hic...
.
.
Sau bao nhiêu năm gặp lại, cô không khác mấy so với ngày xưa. Vẫn  đôi mắt đen dịu hiền, vẫn nụ cười xinh duyên, và vẫn còn đó giọng nói ngọt ngào, thu hút cả tuổi thơ nó bên từng trang sử  tuy có phần sâu lắng, đầm thắm hơn, thân thiện và gần gũi hơn. cô trò rôm rả đủ thứ chuyện cũ mới...Thật vui!
.
Rời nhà cô, tụi nó tạt qua quán cafe gần đó nghe nhạc một lúc rồi chia tay ai về nhà nấy...
.
Đã về khuya, màn đêm đặc quánh thơm nồng hương cỏ, vài vì sao nhỏ rải ráclấp lánh sáng như những hạt ngọc trên nền trời đen thẫm, không gian yên tĩnh ... Thấp thoáng mấy ngọn đèn vàng le lói từ những quán cốc ven đường. Gió hiu hiu thổi mang lại cảm giác trong lành, mát mẻ ...Giây lát, nó chợt thấy như mình bé lại chìm dần, lắng sâu vào cái thanh bình, yên ả, mộc mạc, giản đơn và ngọt ngào của đất trời...
.
.
Có cái gì như cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp của một niềm hạnh phúc thật sự đang len lõi chạm thật khẽ vào trái tim nó. Nó chợt nhận ra nó đang tan dần và hòa lẫn vào tuổi thơ yêu dấu thuở nào. Tuổi thơ đong đầy nỗi nhớ! Đêm đầu tiên nơi làng quê mới tuyệt vời làm sao!
 .
.
 .
 ..
.

.






No comments:

Post a Comment