.
.
Chiều cuối năm ...
.
Màu
nắng nhạt nhòa quyện lẫn cùng những chùm mây bông gòn khiến bầu
trời như cao hơn - vời vợi hơn ... Con đường vốn tấp nập mà chừ vắng
hoe - leo teo vài bóng người ...Thiên hạ kẻ về quê - người xuống phố
... Không khí những ngày cận tết nơi này thật yên
tĩnh. Chú gà trống nhà bên cất tiếng gáy " Ò ó o... " ... Sao nghe
buồn lạ! Thi thoảng tiếng động cơ xe tải gầm lên phá tan sự tĩnh lặng!
.
11
giờ trưa được tin chị mất.. Tôi hoàn toàn bất ngờ- không thể tin
được .... Bởi chỉ mới tuần trước chị còn vui vẻ đón xe lên thành phố
biếu quà tết cho cả trạm y tế - mỗi người 20 kg gạo - những ký gạo làng
quê mang đậm hương vị nghĩa tình
...
.
Quà
tết của chị còn đó ...Dự tính để đúng ngày mồng một tết mới
thưởng thức hương thơm từ hạt gạo đồng vừa nhớ chị vừa hy vọng cả năm
sẽ nhận được sự đậm đà - đủ đầy trong tình cảm gia đình, sự hòa thuận,
gắn bó keo sơn của các thành viên trong nhà và thật
nhiều tấm chân tình của anh em - bè bạn... Nhìn quà lại nghĩ đến người
....
.
Chợt
nhớ bài hát của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn "ở Trọ Trần
Gian"... Nghiệm ra mọi cái trên đời đều buộc phải đính kèm chữ "Tạm":
sống tạm, yêu tạm ... Và chúng ta thực tế cũng chỉ đang ở trọ chốn trần
gian này mà thôi... Cuộc đời vô thường là thế!
Tuy nhiên trong cái vô thường ấy luôn ẩn chứa điều phi thường của kiếp
người và bổn phận của tình - đời.
.
Hình như chị đã âm thầm chuẩn bị cho chuyến đi xa của mình từ
lâu. Những
ngày trước khi rơi vào tình trạng hôn mê, chị đã nhắn nhủ với người
thân bao điều mình chưa kịp thực hiện và
những gì chị mong muốn.... Có lẽ điều mãn nguyện nhất trong cuộc đời
chị là Tí - cậu con trai duy nhất của chị đã thành tài. Cháu vừa tốt
nghiệp đại học liền được công ty nước ngoài tuyển
dụng ngay. Tuy từ bé Tí luôn được mẹ thương yêu chiều chuộng nhưng cậu không ỷ lại mà lúc nào cũng chăm chỉ học tập và trở thành học sinh
giỏi của tỉnh Tiền Giang.
.
Ở
thành phố Sài Gòn, mỗi lần trò chuyện cùng tôi, Tí vẫn thường nhắc
đến chị - người mẹ mà cháu rất đỗi tự hào! Tuần trước, cháu còn nôn
nao lên kế hoạch về quê trong dịp xuân để được tặng mẹ món quà nho nhỏ
trích từ tháng lương đầu tiên của cậu... Nhưng hỡi ơi,
niềm ao ước đó vụt tan biến - một vết cắt đang xé dần con tim bé nhỏ
của cậu - ngoài kia nắng hồng vẫn đang xôn xao hát bài tình ca gọi mùa
xuân đến... Vậy mà chị lặng lẽ ra đi theo dòng quy luật
của tạo hóa khi chưa còn chưa đến tuổi hưu trí. Mảnh khăn sô chít vội
đánh đấu sự mồ côi liêu xiêu trong nắng chiều làm chúng tôi không khỏi
chạnh lòng!
.
Thôi
nhé chị! Hãy bình yên về cõi ấy trong an lạc - thanh thản ... Tôi
sẽ cùng mọi người nguyện cho hương hồn chị chị sớm siêu thoát nơi
miền cực lạc. Thành tâm chia buồn cùng gia đình Tí. Và xin thắp nén
hương lòng tiễn biệt chị trong ráng chiều buồn tênh
của một ngày cuối năm ...
.
Vài bức ảnh kỷ niệm nhân viên TYT F7 - Nhú Nhuận tại chợ Gò Công sau đám tang ( ngày giáp tết 2013)
.
.
.
.
.
..
.
.
.
.
Phút thư giãn sau giờ làm việc Tại Trạm ...
.
.
.
No comments:
Post a Comment