Monday, December 28, 2020

XIN CHIA BUỒN CÙNG GIA ĐÌNH BẠN DIỄM HUYỀN




Nghe Ba H ra đi - buồn thật! Gđ mình xin chia buồn cùng bạn và thân quyến. Nguyện cầu bác siêu thoát - thác vào cửa Phật từ bi và luôn phù hộ con cháu mạnh giỏi - hạnh phúc - thuận hòa và thành đạt. 

Vẫn biết vô thường nên sanh lão - bệnh - tử là không thể tránh khỏi “ngày này”, nhưng lòng vẫn như dao cắt phải không Huyền!? Cố lên bạn tôi nhé! Mỗi người đến với thế gian đều mang trong mình trọng trách vĩ đại, Ba Huyền cũng thế - ông đến để làm một người con ngoan của ba mẹ ông; để nhận được sự dủa rèn theo năm tháng từ đó thành người hiền lương, cần mẫn, giỏi giang trong xã hội; để trở thành bờ vai vững chãi cho bác gái và những thiên thần nhỏ trong tổ ấm gia đình lớn của bạn; để sẻ chia niềm vui, nỗi buồn, lo lắng chăm sóc, mang lại hạnh phúc cho người vợ tào khang đến phút cuối cuộc đời; để để lại cho đời tài sản vô giá là những đứa con, đứa cháu với “tâm – trí – lực” hài hòa hiện đang tiếp bước ông mang mật ngọt cho đời…. Hoàn tất sứ mệnh cuộc đời, giờ là lúc bác được nghỉ ngơi, xa những nhọc nhằn gian khổ đời thường, gột bỏ hết ưu phiền của cỏi phàm trần tục, bác theo bác gái về cõi hư vô - dắt  tay nhau thanh thản đi về miền ánh sáng.

Vĩnh biệt và Vô cùng thương tiếc Bác!

Những dòng này thay chia buồn sâu sắc nhất gia đình mình gửi đến Huyền cùng thân quyến mong cả nhà luôn kiên cường, mạnh mẽ, cố gắng động viên nhau vượt qua nỗi đau mất mát này. Xin thắp lên nén nhan lòng mong bác an nghỉ.


 


ALBUM HÈ THÁNG 6 NĂM 2012 CÙNG GĐ DIỄM HUYỀN

 




















 








Saturday, December 26, 2020

ĐỜI NGƯỜI NHƯ QUÁN TRỌ ( st)


"Tháng ngày như nước chảy. Não phiền rủ cánh bay
Đời người như quán trọ. Đến đi luôn đổi thay"
.
.
Có một người lỡ đường trong đêm tối tìm đến gõ cửa một nhà nọ để xin ngủ nhờ qua đêm. Người chủ nhà không chấp thuận cho người khách lạ tá túc. Hết sức nhẫn nại, người khách cố gắng thuyết phục chủ nhà:
.
- Ông có thể trả lời tôi ba câu hỏi không? Tôi tin chắc là sau khi trả lời ba câu hỏi này, ông sẽ vui lòng giúp tôi.
.
Người chủ nhà tỏ ra tò mò và có hứng thú trước thái độ của người khách lạ:
- Ông muốn hỏi điều gì?
.
Người khách nói:
- Xin ông cho hỏi, trước đây ai ở căn nhà này?
.
Chủ nhà đáp:
- Bố mẹ của tôi....
.
Người khách hỏi tiếp:
- Xin cho hỏi, trước bố mẹ ông thì ai ở?
.
Ông bà của tôi.
Người khách lại hỏi:
- Vậy sau ông thì ai sẽ ở đây?
.
Chủ nhà tỏ ra bực bội:
- Sau tôi là con cháu của tôi ở chứ ai!
.
Lúc bấy giờ vị khách mới nhẹ nhàng nói:
- Thưa ông, vậy thì ông cũng là người ở nhờ như mọi người, nhưng ông là người ở nhờ lâu hơn tôi mà thôi. Sao ông nỡ lòng nào không giúp tôi ở nhờ một đêm chứ?
.
Sau một lúc trầm ngâm suy nghĩ, người chủ nhà như chợt nhận ra điều gì, ông tỏ ra cởi mở, niềm nở mời người khách vào nhà.
.
Suốt đêm hai người còn vui vẻ trò chuyện với nhau rất tâm đắc.
Như vậy không ai là ông chủ thật sự cả, tất cả chỉ là những khách trọ mà thôi. Người thì trọ trong thời gian ngắn, người thì trọ trong thời gian dài. Ai cũng khư khư bám giữ những gì thuộc về mình không ai chấp nhận sự vô thường dù sự thật đổi thay luôn hiển hiện.
.
CŨNG CHÍNH VÌ THẾ MÀ NGƯỜI TA LUÔN ĐAU KHỔ.
.