WO kn 27/04/2013 - 19:50 Ym
Gần 12 giờ khuya khu phố LLBC vắng hoe. Chùm đèn đường leo lét cùng
mảnh trăng khuyết còn sót lại không đủ soi tỏ con
đường nhựa vòng vèo khiến nó trở nên sâu hun hút chừng như chạm đến cả
bầu trời... Không thể tìm nổi một vì sao tối nay, lạ nhỉ!? .... Nhịp
sống thành phố chùng hẳn lại. Sự ồn ào tất bật, đầy sinh lực của ban
ngày ẩn mình đâu đó nhường chỗ cho cái yên tĩnh, lặng lẽ và
se lạnh của đêm....
.
.
Nó
vừa loây hoây dọn hàng xong thì một cơn mưa ào đến, cơn mưa bất chợt
như
cái chợt nắng chợt mưa của Sài Gòn trong Áo Lụa Hà Đông ... Tiếng mưa
gõ dồn dập lên mái tole tạo nên thứ âm thanh chan chát đều đều nghe sao
buồn lạ! Tự nhiên nó nhớ bạn ghê luôn! Sao vậy cà? Nỗi
nhớ ùa về mang theo chút vị đắng của ly cafe tối hay của chính trái
tim đang dậy sóng!? Đắm chìm trong cảm xúc nửa lạ lẫm nửa quen thuộc ấy
thời gian như ngừng trôi...Có cái gì đó hình như cảm giác
hụt hẫng, luyến tiếc ...của sự mất ....
.
.
Chút
ánh sáng vàng vọt từ những ngọn đèn đường len qua cửa sổ căn gác vẽ lên
bức
tường đối diện vô vàn những đường vòng huyền ảo lung linh. Mưa mỗi
lúc một xối xả hơn... Tiếng mưa như chế ngự hoàn toàn và đêm đen như thể
chỉ chực nuốt chửng mọi vật.
Ừ nhỉ! cứ để nỗi buồn,
nỗi nhớ bạn trôi tuột, lọt thỏm vào khoảng không hun hút ấy và để
những giọt mưa cuốn chúng đi thật xa...
.
.
No comments:
Post a Comment