Sunday, October 26, 2014

SERENATA PIANO CAFE 2012 - QUỲNH HƯƠNG VÀ BIỂN TÌNH BẠN NGÀY ẤY!

 
Những tia nắng cuối ngày, mong manh  theo khói lam chiều  - ẩn mình khuất sau góc chân trời. Thành phố bắt đầu lên đèn. Nó nhanh chóng thu gọn chiến trường ở quầy thuốc. Rồi làm mì gói cho mấy nhóc một cách tốc hành  để chuẩn bị kịp đón nhân vật "quan trọng". Tối nay tụi nó hẹn vc cô bạn cùng lớp dễ thương - Quỳnh Hương - cô nàng mang tên gọi của một loài hoa đã trở thành ca khúc bất hủ:  "Quỳnh Hương" thơm ngát dịu êm... . Đúng như lời bài hát - Quỳnh Hương - bạn nó cũng dịu dàng, ngọt ngào và sâu lắng... Lâu lắm rồi nhỉ! Từ ngày nó xa rời bán đảo Cam Ranh, cô bạn này cũng theo gia đình ra nước ngoài định cư... Và kể từ đấy, mái trường xưa vẫn đợi chờ hình bóng những học trò thân thương ngày ấy - mỗi đứa mỗi nơi  - mỗi góc đời . ...

 
 Q. Hương - top một trong những học sinh xuất sắc của trường thủơ xưa

.Ừa ... Phải công nhận cô bạn của nó xinh thiệt - Cô nàng người Huế có nước da bánh mật - dáng cao ráo - mảnh mai - duyên dáng chứ hổng như nó... hì hì... Tròn xoe ... đến nỗi hổng cần đi ... chỉ toàn lăn tròn - lăn tròn thôi ... ha ha...Q.Hương thừa hưởng chiếc mũi dọc dừa từ bố - hàng lông mi dài thẳng - ánh nhìn luôn lộ vẻ sâu lắng - buồn buồn của xứ Huế mộng mơ. Thuở xưa, nàng là một trong top những học sinh xuất sắc của trường - là niềm hãnh diện của trường đấy....
 .
 
Đôi bạn thân Q. Hương - K. Oanh

Ngoài trời, gió lồng lộng mát rượi. Thành phố về đêm lung linh đủ sắc  màu. Giữa  dòng  người tấp nập tiếng nói - tiếng cười vang vang  dưới muôn vì sao sáng lấp lánh điểm xuyến cho nền trời đen thẫm vẽ nên một bức tranh phố đêm hoàn hảo  ... Miên man với những kỷ niệm về bạn - tụi nó đến Serenate Piano Cafe lúc nào chẳng hay. Đó là một quán cafe khá dễ thương - cổ kính  -  tọa lạc trên một con hẻm vắng thuộc đường Nguyễn Trọng Tuyển với lối kiến trúc cổ điển phương tây kết hợp với sắc xanh hài hòa của hoa lá - tiếng nước chảy róc rách mang lại cảm giác bình yên - ấm áp... Vừa như quyến rủ - lại vừa e ấp ... Đúng là " nốt trầm giữa phố đông"....
.

Q. Hương và a. Trí

Không gian nơi này yên tĩnh, nhịp sống như chùng hẳn lại..., chỉ còn tiếng chúng nó líu lo bên những cung bật piano trầm bổng tấu khúc dòng thơ.... Và ký ức tuổi thơ như quay về bên nó - tràn ngập - nguyên vẹn - yêu thương... Ngày ấy, tình bạn chúng nó ấm áp- ngọt ngào biết bao! Tuy không phải là bạn chí cốt của nhỏ - và vốn là đứa luôn sống khép mình trong vỏ ốc dầy cộm - nhưng nó luôn cảm nhận xung quanh. Nó nể nhỏ bỡi nhỏ sống có tình - không phân biệt - chan hòa và hay giúp đỡ bạn bè. Còn nhớ lần ba mẹ không cho nó tham gia liên hoan sinh hoạt lớp cuối năm - nhỏ đã đến và bằng cách nào đó - cuối cùng ba mẹ nó đồng ý .. Cứ thế... nhỏ đèo nó trên chiếc xe đạp mini - hai đứa ríu rít nụ cười hồn nhiên rực sáng trên khuôn mặt... Có lẽ nhỏ đã quên!!!???  Qua rồi, tất cả đã qua chỉ còn trong nó một vùng ký ức mênh mông biển tình bạn. Giờ đây, cuộc sống của tụi nó với bao lo toan ... Một trong những giá trị cao quý trong cuộc sống chính là tình bạn, và đêm nay - vào thời khắc này tình bạn giữa chúng nó lại trở về . Q. Hương vẫn như ngày xưa, dáng mỏng vai gầy...
.
Cả nhóm


Cuộc hội ngộ rất tuyệt! Nó rất vui - rất hạnh phúc vì góc khuất nào đó trong trái tim bạn vẫn còn có nó....  Nó thầm chúc VC bạn luôn mạnh khỏe - hạnh phúc - vững bền...

Dù dòng chảy cuộc đời vẫn liên tục - những thay đổi sẽ luôn diễn ra từng khắc - từng giờ như quy luật tất yếu của cuộc sống

Nó vẫn trân trọng - nâng niu cảm xúc ấy!... Cảm xúc vừa ấm áp - vừa ngọt ngào bên bạn bè sau nhiều năm xa cách....

Nó tranh thủ cầm máy ảnh bấm vài tấm hình kỷ niệm ... trước phút chia tay. Mai này, ở phương trời xa xăm ấy, nó vẫn tin rằng tình bạn tụi nó không thay đổi - dù cho cuộc sống có đổi thay. ... Tạm biệt nhé, tạm biệt vc nhỏ - tạm biệt chuổi kỷ niệm ngọt ngào ...
                                                                           
 Rạng sáng 5-4-2012
 .
 .
.
.
 .
 
.
 

 
.
.
 .
 .
 .
.
 .
 .
 .
 
.
 .
 
 .
 
 .
 
 .
 .
 .
 .
 

 .
 
 .
 .
 
 .
 .
 
.
 .
 
.
 .
 .
 .
 .
+

.











No comments:

Post a Comment